Tay Dương Thần cầm trường mâu, bước vội đến phía trước cửa sổ. Đúng lúc này, con quỷ lớn ngoài cửa sổ phát ra một tiếng cười quái dị làm người ta khiếp sợ, móng vuốt của nó vỗ qua, ầm một tiếng đã xuyên thẳng qua cửa sổ. Nhưng lá bùa trên cửa sổ lập tức có phản ứng, một hào quang màu vàng chói mắt sáng lên, trảo lớn của con quỷ lại bốc lên khói trắng, con quỷ lớn kêu lên một tiếng kỳ quái và rụt trảo lại.

Lá bùa này quả thật có tác dụng, đáng tiếc tấm vải nhựa không chịu được lực, cho dù lá bùa đánh lui quỷ lớn, tấm vải nhựa lại bị cào rách một lỗ lớn, gió bên ngoài lập tức lọt qua, thổi vào bên tai và phát ra tiếng u u.

Chỉ một lát, trảo lớn của con quỷ lại thò qua lỗ thủng kia. Dương Thần giơ cao trường mâu, không nói thêm một lời đã đâm qua, vừa vặn chém trúng trảo lớn này. Lại nghe xì một tiếng, trảo lớn lập tức bị đâm xuyên qua, con quỷ lớn lại kêu lên một tiếng kỳ quái và lùi về.

Dương Thần đánh một đòn thành công, nhưng cửa sổ này đã hoàn toàn bị xé ra, không còn che được gì nữa. Gió bên ngoài thổi vào, trong lúc mơ hồ dường như mang theo từng tiếng gào khóc thảm thiết.

Tôi nắm đại đao bằng gỗ đứng yên tại chỗ, sau đó chỉ thấy hai mắt trên đầu của con quỷ lớn kia bắt đầu nhìn vào bên trong, phát ra tiếng cười quái dị. Nó lại thò vào một móng vuốt nắm lấy bệ cửa sổ, đã định chui vào.

Dương Thần hoàn toàn không do dự, lại giơ cao trường mâu đâm tới. Nhưng lần này chỉ nghe bịch một tiếng thật giống như đâm phải vật cứng gì đó, con quỷ lớn bình yên vô sự, còn phát ra cười quái dị, nửa cái đầu của nó đã chen vào.

Dương Thần không ngờ lần này sẽ thất bại nên không khỏi ngẩn ngơ, tôi thấy tình thế không ổn thì lập tức nhảy tới, hai tay giơ đại đao lên, ngắm chuẩn đầu của con quỷ lớn bổ tới, nghĩ thầm nếu như lần này có hiệu quả, lại một chém lập tức hành quyết ngươi!

Nói thì chậm, nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh, một đao này của tôi chém xuống, con quỷ lớn này không tránh không né. Đao lập tức mạnh mẽ chém vào phía trên đầu của nó. Nhưng tôi không ngờ chính là một đao này đánh xuống giống như chém vào sắt, chỉ nghe keng một tiếng, hai tay tôi chấn động tê dại, đại đao bằng gỗ bắn lên cao. Mà cái đầu của con quỷ lớn này hoàn toàn không có việc gì.

Tôi không khỏi kinh ngạc. Vừa rồi móng vuốt của nó yếu ớt như vậy, một đâm đã thủng, sao cái đầu này lại rắn chắc như vậy?

Trong chớp mắt này, cơ thể của quỷ lớn đã chui vào một nửa. Tôi hét lớn một tiếng và lại vung mạnh đại đao, chém xuống nửa người của con quỷ lớn. Dương Thần ở bên cạnh cũng lấy lại tinh thần, cầm lấy trường mâu đâm lung tung. Hai chúng tôi dùng đại đao và trường mâu không theo con đường nào, chỉ chém loạn, đâm loạn một hồi. Cho dù con quỷ lớn này không có việc gì cũng không chịu nổi hai chúng tôi tấn công mạnh như vậy. Nó kêu kỳ quái, dùng một móng vuốt chộp về phía Dương Thần, Dương Thần vội vàng tránh né, nhưng người thì tránh khỏi, trường mâu trong tay lại bị con quỷ lớn cướp mất. Hắn chạy qua muốn đoạt lại, con quỷ lớn này đã rụt người ra ngoài.

Lần này Dương Thần tay không, nhất thời há hốc mồm, vội vàng chạy về. Ông nội Dương Thần giơ tay ném hai cái cung tên cho chúng tôi. Dương Thần nhận lấy, lại nắm một đống cành cây từ dưới đất lên, đưa cho tôi nói:

- Cầm lấy. Đây là cung tên làm bằng gỗ cây liễu, mũi tên làm bằng gỗ đào để trừ tà.

Ông nội Dương Thần chậm rãi nói thêm:

- Phải chú ý bắn vào mặt và bụng của nó.

Đây vẫn là lần đầu tiên tôi dùng thứ này nên tò mò nhận lấy, không đợi tôi nhìn kỹ, con quỷ lớn này lại từ cửa sổ thò chân vào, hai chúng ta vội vàng giương cung cài tên, may là khoảng cách này rất gần, hình thể quỷ lớn cũng đủ lớn nên căn bản không cần tài bắn cung chính xác đã bắn vào mặt và bụng của nó.

Cho dù hai chúng tôi bắn không thể gọi là vạn mũi tên cùng phát, thật ra cũng chỉ bắn loạn một hồi. Con quỷ lớn hình như rất kiêng kỵ mũi tên bằng gỗ đào này nên giơ tay che, nhưng chú ý được phía trên lại không lo được bên dưới, nó nhanh chóng luống cuống tay chân. Mặc dù mũi tên bằng gỗ đào này không phải là mũi tên thật sự, nhưng liên tiếp có vài nhánh cây cắm vào mặt và bụng của con quỷ lớn. Nó liên tục kêu lên kỳ quái, nhưng vẫn phấn đấu quên mình chui vào bên trong. Hai chúng tôi bắn hết một đống mũi tên bằng gỗ đào cũng không thể đánh đuổi được con quỷ lớn.

Nhưng kỳ lạ chính là những mũi tên bằng gỗ đào bắn lên trên người quỷ lớn, thật giống như đầu kim đâm vào quả bóng bay, mắt nhìn thấy trong cơ thể của con quỷ lớn này chậm rãi tản ra từng làn khí đen, không ngờ lại thu nhỏ lại rất nhiều.

Tôi đang kinh ngạc, chỉ thấy con quỷ lớn này liều mạng tránh vài cái, móng vuốt khua loạn, đánh rơi những mũi tên bằng gỗ đào rơi ra khỏi người, sau đó bịch một cái lại nhảy vào trong phòng.

Lúc này nhìn tiếp, kích thước của con quỷ lớn này không khác gì tôi, cái đầu lớn như cái xẻng hốt rác cũng đã thu nhỏ lại như quả bóng rổ. Nó kêu lên kỳ quái và bước chậm tới, nhưng không ngờ chúng tôi đã sớm rải rất nhiều lá bùa trên mặt đất. Ban đầu nó vừa bước nhanh tới lại đạp trúng lá bùa, chỉ thấy có ánh sáng màu vàng chợt hiện. Con quỷ lớn hú lên kỳ quái và nhảy dựng lên, dưới chân bốc ra khói trắng. Nó lập tức lùi lại hai bước, con mắt lớn trợn trừng nhưng không dám tùy tiện tiến lên.

Tôi nhất thời không nhúc nhích. Dương Thần cũng nhìn chằm chằm vào ông nội hắn, xem ra cũng không dám làm loạn. Mà Từ Lão Căn đã sớm bị dọa, trốn ở phía sau ông nội Dương Thần run lẩy bẩy, đứng cũng đứng không vững.

Hai bên tạm thời giằng co. Ông nội Dương Thần cũng không nóng nảy, chỉ là ở trong tay ông có một thứ giống như tượng gỗ. Khi con quỷ lớn mới xuất hiện, tôi đã nhìn thấy ông làm cái này. Chẳng lẽ đó lại là pháp thuật kỳ lạ gì đó sao?

Con quỷ lớn này lại giống như đang thử vận may, cứ đứng đó thở hổn hển trừng mắt nhìn chúng tôi, bỗng nhiên nó hít mạnh một hơi, bụng lập tức phồng lên, chỉ trong khoảng nửa khắc đã giống như một cái túi da trâu, sau đó bỗng nhiên điên cuồng thổi về phía mặt đất.

Chỉ thoáng chốc, cuồng phong gào thét, trên đất bằng lại như có gió bão nổi vậy, người bị thổi cho gần như không mở mắt nổi, những lá bùa dán trên mặt đất lập tức xôn xao bị thổi bay. Một lát sau, gió mới ngừng lại. Tôi vừa mở mắt nhìn, lại thấy trên mặt đất sạch sẽ, tất cả các lá bùa đều không thấy đâu.

Con quỷ lớn cười quái dị, một hơi vừa rồi đã khiến toàn thân nó tăng lên, bây giờ phải đến hơn hai mét, bàn tay lớn như cái quạt. Nhưng nó không có làm gì chúng tôi mà ngẩng đầu nhìn xà nhà, có vẻ như muốn nhảy lên.

Tôi lập tức hiểu rõ, con quỷ lớn này căn bản không có hứng thú đối với chúng tôi, nó chạy tới chỉ vì xà nhà này thôi. Nhưng tôi cảm thấy khó hiểu, con quỷ lớn này thiếu đầu óc sao? Nó tốn nhiều sức lực như vậy để chui vào trong nhà, trực tiếp lên nóc nhà từ bên ngoài không phải dễ dàng hơn sao?

Nhưng tôi vẫn không ra tay, bởi vì lúc này tôi muốn xem thử thủ đoạn của ông nội Dương Thần thế nào. Tôi biết, ông chắc chắn đã sớm có chủ ý.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của tôi, ông nội Dương Thần cuối cùng cũng làm xong con rối gỗ trong tay, miệng lẩm bẩm và giơ tay ném ra, chỉ thấy bụi trên mặt đất cuốn lên, sau đó trong sương mù lại xuất hiện một thần nhân mặc giáp màu vàng, cũng cao hơn hai mét, trong tay cầm trùy kim cương, gương mặt uy nghiêm, toàn thân trên dưới đều lóe ra ánh sáng màu vàng, sải bước từ trong sương mù đi ra rồi vung trùy kim cương lên lao về phía con quỷ lớn này.

Đến lúc này, quỷ lớn cũng không kịp để ý tới xà nhà, nó nhìn thần nhân mặc giáp màu vàng và kêu lên một tiếng kỳ quái, cánh tay chợt lớn lên, liên tiếp đập vào đầu mình vài cái, không ngờ lại phát ra tiếng kim loại, sau đó cũng xông tới.

Tôi nhìn tới ngây người. Con quỷ lớn này có công phu gì thế, cánh tay Kỳ Lân chắc? Lúc này tôi mới hiểu được, thảo nào vừa rồi khi nó vừa thò tay vào đã bị Dương Thần dùng một thương đâm nát, lần thứ hai lại không sao. Hóa ra tay trái của nó là vô dụng, tay phải mới trâu bò. Nhưng sao lại vậy chứ?

Bên kia thần nhân mặc giáp màu vàng đối đầu với con quỷ lớn, một tay cầm trùy Hàng Ma Kim Cương, một tay đỡ lấy cánh tay Kỳ Lân, hai cái giao đấu phát ra những tiếng keng keng.

Lần này xem ra náo nhiệt rồi. Mấy người chúng tôi đứng phía xa. Cái nhà này cũng khá lớn, đủ trống trải, hai kẻ khổng lồ đều cao hai mét đánh nhau túi bụi nhưng cũng không chiêu số gì, chỉ thuần túy là cứng đấu với cứng, hai bên đều là loại hình lực lượng, anh đập tôi một cái, tôi đập trả lại anh một cái, trong giây lát thật ra cũng khó phân cao thấp.

Chỉ thấy hai tay ông nội Dương Thần bấm quyết, nhìn chằm chằm vào thần nhân mặc giáp màu vàng, môi mấp máy hình như đang đọc pháp quyết chú ngữ vậy, vẻ mặt cũng vô cùng nghiêm trọng, không hề có vẻ khinh thường.

Đúng lúc này, trên thân của thần nhân mặc giáp màu vàng bỗng nhiên có ánh sáng màu vàng tăng mạnh, lắc người lại cao thêm nửa mét, cũng sắp đội cả xà nhà lên rồi, trùy kim cương trong tay vung mạnh, đập thẳng xuống người của con quỷ.

Lần này uy thế không nhỏ, chúng tôi đều trở nên khẩn trương. Nhưng con quỷ lớn này cũng kêu lên một tiếng kỳ quái, trên người nhất thời xuất hiện khí đen, gương mặt càng thêm dữ tợn, vung vẩy cánh tay nghênh đón.

Ngay sau đó, lại nghe một tiếng nổ lớn vang lên, một đám sương mù màu đen trở nên hung bạo, ở giữa xen lẫn một vài tia sáng màu vàng, sau đó không còn nhìn rõ thứ gì nữa. Một lát sau, sương mù màu đen dần dần tản đi, nhìn kỹ mới thấy thần nhân mặc giáp màu vàng này vẫn đứng sừng sững tại chỗ, uy phong lẫm liệt, mà con quỷ lớn bị đánh cho biến thành từng mảnh rơi đầy đất.

Dương Thần mừng rỡ, chạy về phía trước. Ông nội Dương Thần ở phía sau vội vàng hét lên bảo hắn đừng lộn xộn. Nhưng vào lúc này, cái đầu của con quỷ lớn rơi trên mặt đất đột nhiên nảy lên, trong miệng bắn ra một khí đen, nhanh chóng bao quanh hai chân của thần nhân mặc giáp màu vàng. Ngay sau đó lại thấy ánh sáng màu vàng trên người thần nhân mặc giáp vàng đột nhiên ảm đạm, hai chân quỳ rạp xuống đất.

Tôi đang kinh ngạc, lại thấy ông nội Dương Thần bên cạnh đột nhiên kêu một tiếng, hai tay ôm chân ngã xuống đất, trên mặt lộ vẻ đau khổ, không ngờ không đứng lên nổi.

Tôi thấy thế thì sợ hãi, thầm nghĩ không tốt, vội vàng nhảy tới và giơ tay ném ra chữ Phá, đánh vào trên cơ thể bị tàn phá của con quỷ lớn này. Sau đó chỉ nghe hàng loạt tiếng nổ vang lên, mấy làn sương mù màu đen nhẹ nhàng bay lên. Tiếp theo lại thấy con quỷ lớn này đã không nhúc nhích nữa.

Nhưng thần nhân mặc giáp màu vàng đã khôi phục lại chân tướng, chính là con rối gỗ mà ông nội Dương Thần làm. Chỉ là lúc này hai chân đã đứt.

Vẻ mặt Dương Thần biến đổi, toàn thân run rẩy, vội vàng chạy về đi nâng ông nội dậy. Chỉ thấy mặt ông cụ giống như mạ vàng, nhắm mắt không nói, hai chân mềm oặt hình như đã không còn nữa cảm giác.

Tôi vừa đau lòng vừa tức giận, cao giọng hô to:

- Cuối cùng là cao nhân phương nào đến, mời ra gặp mặt một lần. Giả thần giả quỷ, lẽ nào bộ dạng quá xấu không dám ra gặp người sao? !

Xung quanh yên tĩnh, cũng không ai trả lời. Tôi gọi liên tục hai tiếng vẫn như vậy. Tôi thật sự chịu hết nổi, lại kêu lên:

- Y Thắng, nếu là anh đang giở trò thì nhanh lăn ra đây cho tôi, đừng tưởng rằng anh nấp thì không ai biết là anh!

Tôi vừa nói dứt lời, chỉ thấy phía trước cửa sổ đột ngột xuất hiện một bóng đen, một người bước nhanh từ trong bóng tối đi ra, kinh ngạc nói:

- Làm sao cậu biết là tôi?

Tôi chú ý nhìn, chỉ thấy người này gương mặt tuấn tú, mái tóc dài, trên gương mặt lại có vẻ không đứng đắn, trên người mặc chiếc áo choàng với hai màu đen đỏ giao nhau đang cười nhạt nhìn tôi. Đó không phải là người trẻ tuổi thần bí, Y Thắng kia sao!

 

0.27922 sec| 2433.93 kb